Đây là Quà Thái Tri gửi Tặng Bạn Đồng Môn
( 1978 - 2012 ) Ngày đó mày ra thăm tao , đứa con gái đầu lòng mới 5,6 tháng ...Tui bịnh hơn 10 năm đó chứ, nghỉ lại sao mà cơ cực dử...Sau này hai vợ chồng cứ nhắc cái người bạn của ông lội bộ mấy chục cây số , khuya lơ khuya lắc tới nhà thăm mà nhà mình khổ quá...Chắc giờ đến hết đời tụi tui không gặp lại được bạn bè của ảnh nửa...
Hai vợ chồng Tri thay nhau nói , tôi chỉ biết ngồi cười .
Tôi nói với bạn là - giờ hai bạn đả yên lòng rồi , vì không phải chỉ mình tôi nhớ về bạn mà có cả KL 11 VHQĐ nhớ bạn nửa đó...
Cám ơn vợ chồng bạn đả cùng đưa tôi ra nhà xe dù đả hơn 12g đêm .
30/4/2012
ĐC Thái Tri
Thôn Lạc Tín ( Lạc Hóa củ ) ,Xả Lạc Tánh , Huyện Tánh Linh
ĐT 01696584299
''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''
Thăm Bạn Trường Xưa .
“Chắc từ giờ tới cuối đời vợ chồng tui hông gặp lại anh và bạn bè ảnh nửa”… tôi nghe mà thấy tội , mà tội thiệt năm 78 tôi ra thăm bạn mình đi trên chiếc xe cà tang chạy bằng bình than chỉ đến Đức Linh lúc đó khoản 13g hơn hỏi thăm cả ngày chỉ có 2 chuyến , hết xe nên lội bộ , vừa đi vừa hỏi đường , sao mà nó xa quá đường đất đỏ đầy ổ Voi không xe qua lại…lâu lâu có người chạy xe đạp thồ chở củi chạy qua , lại hỏi thăm đường…
Càng về chiều , mặt trời xuống nhanh nên nhanh tối lắm , tôi nhớ hôm ấy là 14 hay 15 nên có trăng sớm , càng đi càng vắng người , nhà ở xa xa mới có một cái , một bên đường là dảy núi chạy dài cặp lộ một bên là ruộng hay rừng chồi lấp xấp thay nhau trải dài …nhìn xa tít mắt là lủy tre làng mà người dân nói đó là thôn Lạc Hóa điểm đến của tôi . Vai vác túi mìn mo đựng cái khăn mặt với bộ quần áo lầm lủi bước vậy mà nghe nặng …
Trăng lên cao tầm ngang ngọn cây mới thấy lủy tre ấy trước mặt , gió đồng thổi lạnh mà tôi mướt mồ hôi , áo như mới nhúng nước . Thôi nghỉ mệt chút cũng sắp tới rồi , bụng nghỉ vậy tôi ngồi xuống bên đường tự thưởng cho mình điếu thuốc Hải Đảo (sang lắm đó) . Đến đầu thôn nhà dân đả thắp đèn dầu , loại đèn dầu nhỏ nên ánh sáng leo lét chẳng thấy bóng người chắc là quen ngũ sớm sau ngày làm việc mệt nhọc , chỉ có đám chó là chào mừng tôi rộ lên từ đầu thôn nên có người bước ra nhìn , mai quá vào hỏi thăm nhà Thái Tri người đó nhìn tôi hồi lâu mới chỉ nhà lại nói thêm là hông biết đúng không nhen, tôi vừa đi vừa khấn thầm trời phật cho tôi gặp được bạn mình …thêm một ngả 3 quẹo phải vô 4 hạy 5 căn tôi thấy có người đứng hút thuốc ngoài sân nên bước tới hỏi thăm , Gặp ngay ba của Tri , ông mừng lắm nắm tay tôi dắt vào nhà hỏi chuyện ... tôi còn mừng hơn ông nhiều nửa…
Một lúc lâu sau Tri mới về đến , nó bước vào nhà ốm nhom đen thui vai vác cây rựa to trời ơi ...tôi thấy Xà Niên trong phim chứ không phải Thái Tri bạn tôi....hai thằng ráp lại nói chuyện trên trời dưới đất , lúc đó vợ Tri mới bồng con bước ra chào . lại thêm chuyện bất ngờ nửa , nó 23 tuổi lớn hơn tôi 3 tuổi mà đả có con rồi...hai thằng nằm trên bộ ván nhà trên bù khú với nhau tới sáng...nhìn quanh nhà mà cảm nhận được cái khó của bạn mình ...
Tiếng Thái Tri cắt ngang dòng suy nghỉ cùa tôi – vợ tao lâu lâu cứ nhắc mày hoài , bạn anh sao mà trẻ quá tội nghiệp đi thăm bạn mà lội bộ mấy chục cây số tới khuya mới tìm ra nhà mà nhà mình lúc đó khổ cực quá . Lúc đó tui bịnh suốt , bịnh kéo dài cả 10 năm đó chứ , mới thư thả được mấy năm nay . Hai vợ chồng Thái Tri thay nhau nói tôi chỉ ngồi cười – kỳ này tao ra coi mày làm ăn sao rồi còn sống hay chết để biết mà kêu bạn bè thắp cho nén nhang . Nó cười vậy là mày khỏi tốn tiền mua nhang hả , vợ Tri cười theo...
Giờ đả là ông bà ngoại rồi , 2 cô con gái có chồng , đang lên kế hoạch cho cậu con trai lớn lấy vợ ...có gì tao điện cho tụi bây ở trỏng ra nhen . tôi với nó ngồi lai rai đến hơn 12 g đêm , hai vợ chồng kêu tôi ở lại chơi vài ngày hảy về nhưng tôi quyết về luôn trong đêm .Hai vợ chồng bạn đưa tôi ra tận nhà xe để về TP .
30/4/2012
Phù Viên
;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;
Thơ tình dân IT
Có nhiều khi gục đầu bên KeyBoard Anh vô tình nhấn Shift viết tên em Anh yêu em mà em chẳng Open Mở trái tim và Save anh vào đó. Anh đã hack và chui vào Registry Cửa nhà em, mẹ đã gài Password còn đâu Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall . Nhớ lần đầu...
Có nhiều khi gục đầu bên KeyBoard
Anh vô tình nhấn Shift viết tên em
Anh yêu em mà em chẳng Open
Mở trái tim và Save anh vào đó.
Anh đã hack và chui vào Registry
Cửa nhà em, mẹ đã gài Password còn đâu
Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall.
Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
Anh kiss trộm liền xơi ngay một TabAnh bàng hoàng quay xe BackSpace
Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl.
Anh tức giận khi thấy thằng CapsLock
Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện
Làm lòng anh Break còn đâu
Khi như thế muốn thẳng tay Delete
Nhưng vì em, anh nuốt giận CancelAnh biết anh chỉ là Hacker nghèo
Còn hắn có PPC, @ và Esc
Em thích hắn làm lòng anh Space
Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown
Anh tự hỏi, anh vẫn đang tự hỏi
Đến khi nào mới PageUp được đây ?
Anh vô tình nhấn Shift viết tên em
Anh yêu em mà em chẳng Open
Mở trái tim và Save anh vào đó.
Anh đã hack và chui vào Registry
Cửa nhà em, mẹ đã gài Password còn đâu
Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall.
Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
Anh kiss trộm liền xơi ngay một TabAnh bàng hoàng quay xe BackSpace
Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl.
Anh tức giận khi thấy thằng CapsLock
Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện
Làm lòng anh Break còn đâu
Khi như thế muốn thẳng tay Delete
Nhưng vì em, anh nuốt giận CancelAnh biết anh chỉ là Hacker nghèo
Còn hắn có PPC, @ và Esc
Em thích hắn làm lòng anh Space
Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown
Anh tự hỏi, anh vẫn đang tự hỏi
Đến khi nào mới PageUp được đây ?
Rồi em vội bước ra đi quên Logoff.
Chẳng một lời dù chỉ tiếng Standby.
Em quên hết kỷ niệm anh đã Add.
Em âm thầm click nút Remove.
Quẳng tình anh vào khoảng trống Recyclebin.
Nhưng dù thế thì anh vẫn đợi..
Anh vẫn đợi trên nền xanh Desktop.
Bóng hình em vừa Refresh hồn anh.
Từng cú Click em đi vào nỗi nhớ.
Trong tim anh... Harddisk .. dần đầy.
Anh ghét quá, muốn Clean tất cả.
Nhưng phải làm sao khi .. chẳng biết Username.
Hay mình sẽ một lần Full Format ..
Em đã change .. Password cũ còn đâu!
Anh sẽ cố một lần, anh sẽ cố
Sẽ Retry cho đến lúc Error..
Nếu Error thì anh vẫn cố..
Anh Abort cho đến lúc Results.
Nhưng em hỡi làm sao anh có thể ..Soft Free anh dùng... đã hết Trial !
Anh không thể để bóng hình bóng Empty.
Vì anh đã PrintScrn bóng em mất rồi.
Anh sẽ Default Hình bóng em mãi mãi .
Chẳng một lời dù chỉ tiếng Standby.
Em quên hết kỷ niệm anh đã Add.
Em âm thầm click nút Remove.
Quẳng tình anh vào khoảng trống Recyclebin.
Nhưng dù thế thì anh vẫn đợi..
Anh vẫn đợi trên nền xanh Desktop.
Bóng hình em vừa Refresh hồn anh.
Từng cú Click em đi vào nỗi nhớ.
Trong tim anh... Harddisk .. dần đầy.
Anh ghét quá, muốn Clean tất cả.
Nhưng phải làm sao khi .. chẳng biết Username.
Hay mình sẽ một lần Full Format ..
Em đã change .. Password cũ còn đâu!
Anh sẽ cố một lần, anh sẽ cố
Sẽ Retry cho đến lúc Error..
Nếu Error thì anh vẫn cố..
Anh Abort cho đến lúc Results.
Nhưng em hỡi làm sao anh có thể ..Soft Free anh dùng... đã hết Trial !
Anh không thể để bóng hình bóng Empty.
Vì anh đã PrintScrn bóng em mất rồi.
Anh sẽ Default Hình bóng em mãi mãi .
(Sưu tầm-ThienLD)
Thơ say cho thằng bạn tỉnh
Nhậu đi mày
nhậu cho say trời đất
cho quên đi cảm giác làm người
Đêm xuống vội mà hai thằng không vội
Choàng vai nhau ngạo nghễ chuyện khinh đời
nhậu cho say trời đất
cho quên đi cảm giác làm người
Đêm xuống vội mà hai thằng không vội
Choàng vai nhau ngạo nghễ chuyện khinh đời
Tao chết nhát, mày lại càng nhát chết
Nên chưa khinh đời
đời đã khinh ta.
Ôi mà đời có khinh thì cũng vậy
Chấp làm gì những chuyện ngày qua
Nên chưa khinh đời
đời đã khinh ta.
Ôi mà đời có khinh thì cũng vậy
Chấp làm gì những chuyện ngày qua
Thêm một ly tao gọi mày là chú
Thêm miếng mồi mày xưng lại là anh
Đừng để ý những điều vụn vặt
Trái đất này cũng đang chạy loanh quanh.
Thêm miếng mồi mày xưng lại là anh
Đừng để ý những điều vụn vặt
Trái đất này cũng đang chạy loanh quanh.
Đã lâu hai đứa mình không khóc
Vì khóc là chuyện của … đàn bà…
Từng giọt rượu nhỏ xuống đời đùng đục
Sao uống vào lại mặn xót xa…
Vì khóc là chuyện của … đàn bà…
Từng giọt rượu nhỏ xuống đời đùng đục
Sao uống vào lại mặn xót xa…
Chẳng lẽ hai đứa mình an phận
Sống từ đây đến lúc… chết già?
Không dám yêu nên không dám hận
Không thể gần nên chẳng thể xa.
Sống từ đây đến lúc… chết già?
Không dám yêu nên không dám hận
Không thể gần nên chẳng thể xa.
Ném tất cả phù du vào sọt rác
Những sầu bi, danh vọng cũng là thường
Choàng lên cổ lời rủa nguyền độc ác
Phơi thây mình trên núi yêu thương
Những sầu bi, danh vọng cũng là thường
Choàng lên cổ lời rủa nguyền độc ác
Phơi thây mình trên núi yêu thương
Thôi mày ạ
Biết thế nào mà nói…
Biết thế nào để hai đứa say nguôi?
Mai tỉnh lại trên trần gian yếu đuối
Hai chúng ta hổ thẹn làm người…
Biết thế nào mà nói…
Biết thế nào để hai đứa say nguôi?
Mai tỉnh lại trên trần gian yếu đuối
Hai chúng ta hổ thẹn làm người…
Đào Phong Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét