http://lyric.tkaraoke.com/11124/Chuyen_Tinh_Hoa_Muong_Bien.html
· :::::::::::Nhớ :::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::
Anh ở bên này nhớ bên kia
Tình như mây khói đã xa lìa
Còn trôi theo nỗi cuồng nhân thế
Vương chút bụi trần cõi si mê.
Anh đứng bên này ngóng bên kia
Đời soi huyễn ảnh nỗi chia lìa
Tâm còn vương vấn sầu nhân thế
Huyễn mộng thôi tàn chút si mê
Sao mãi bên này nhớ bên kia
Tình không bến đậu cõi đi về
Tình xa tình ngộ đời nhân thế
Thả gió bụi trần với si mê.
Không Quán
Nhớ
Nghìn năm trước, tôi sinh bên khóm liễu
Nhớ nhung nhiều, cúp ngọn kiếm xa xôi, Trong gian nhà ao ước mộng song đôi Cúi gửi bóng chạy theo giòng nước yếu. Dáng dười dượi ngày qua như lẻ thiếu, Sắc trời buồn, mây bạc ngẩn ngơ trôi. Hương thiếu hơi, tiếng chẳng có âm hồi, Sắc mất thắm, cùng nhau luôn họa điệu. Chiều chiều đến, tựa người bên cửa sổ Đợi hồn nào trở lại vẩn vơ sông Hay nghe ngóng ý về trong tiếng gió, Tôi dần dần khô héo với chờ mong Đến bây giờ than ôi tôi vẫn nhớ, Vẫn thấy gì thiếu thốn ở trong lòng! |
Nhớ
Anh đã đi xa mãi mãi thật rồi
Tôi thơ thẩn nhớ từng dòng kỷ niệm ... Nhớ ngày đầu chúng mình chung bước Phố xá vui rộn rã ánh đèn đêm Nhớ tiếng cười vang vọng êm đềm Nhớ tiếng khóc khi tôi hờn tôi dỗi Lời nói anh xua tan bóng tối Đưa tôi ra khỏi ngõ bí cùng sâu Nâng tôi lên trong ánh sáng nhiệm màu Và dẫn lối, tôi bước vào cuộc sống Hôm nay đây tôi nhìn anh nằm đấy Đôi mắt xưa anh nhắm lại vô hồn Còn đâu nữa ánh mắt đầy thương mến Anh nhìn tôi, giờ đã quá xa vời ... Khanhtrang |
Say Nên Quên
Nhắp trên môi ly cà phê đắng
Tựa như đời bạc trắng nghĩa nhân Trên tay khói thuốc tan dần Tựa tình bỗng có... một lần... rồi thôi..... Ta men đắng đơn côi phiêu bạt Thấm lòng mình cay nhạt hư không Ta say trong cõi phiêu bồng Mơ bay lơ lửng thoát vòng thế gian........ |
Đây là 1 bài thơ đạt giải hay nhất năm 2005 do 1 em bé Châu Phi viết
· Viết bởi: nguoikhonglo_tihon vào lúc 16:02 25/06/2010
·
Khi tôi sinh ra, tôi màu đen.
Khi tôi lớn lên, tôi màu đen.
Khi tôi đi dưới nắng, tôi màu đen.
Khi tôi sợ, tôi màu đen.
Khi tôi bệnh, tôi màu đen.
Và khi tôi chết, tôi vẫn màu đen.
Còn bạn, hỡi người da trắng.
Khi bạn sinh ra, bạn màu hồng.
Khi bạn lớn lên, bạn màu trắng.
Khi bạn đi dưới nắng, bạn màu đỏ.
Khi bạn lạnh, bạn màu xanh.
Khi bạn sợ, bạn màu vàng.
Khi bạn bệnh, bạn màu xanh (lá).
Và khi bạn chết đi, bạn màu xám.
Thế mà bạn gọi tôi là da màu ư ???
Khi tôi lớn lên, tôi màu đen.
Khi tôi đi dưới nắng, tôi màu đen.
Khi tôi sợ, tôi màu đen.
Khi tôi bệnh, tôi màu đen.
Và khi tôi chết, tôi vẫn màu đen.
Còn bạn, hỡi người da trắng.
Khi bạn sinh ra, bạn màu hồng.
Khi bạn lớn lên, bạn màu trắng.
Khi bạn đi dưới nắng, bạn màu đỏ.
Khi bạn lạnh, bạn màu xanh.
Khi bạn sợ, bạn màu vàng.
Khi bạn bệnh, bạn màu xanh (lá).
Và khi bạn chết đi, bạn màu xám.
Thế mà bạn gọi tôi là da màu ư ???
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét